Đêm mưa tối gió chầm chậm thổi
Dòng nước nhẹ lướt gió mà trôi
Se se buồn gợi ngàn trăn trở
Mờ mịt mắt nỗi nhớ sinh đôi.
Bởi nghĩ mãi đâu chỉ riêng tôi
Nghĩ đến em ngực động liên hồi
Thiếu thốn quá lặng mình chịu riêng lẻ
Khổ thân rồi không nỡ kéo thành đồi.
Tôi yêu em và hơn cả thế nữa
Tôi muốn làm những điều mà mình chưa
Tôi chưa thể đối diện em thẳng mặt
Chưa thể ngồi bày tỏ nỗi tương tư.
Yêu thì yêu nhưng còn lao đao quá
Liệu có chăng hạnh phúc khi đã già
Thầm thương em, ngại hoài không dám tới
Để đêm sầu thương nhớ giắt muôn nơi.
Tôi nhìn hoa, tựa như em tươi rói
Tôi nhìn trời, như trăn trở đôi môi.
Tôi nhìn mưa, như em đi trăm lối
Tôi nhìn em, cũng đã lỡ thương rồi.
Nuôi mãi mãi điều ấy làm động lực,
Để sau này có món quà mà xem.
Tôi suy tư liệu vài năm tới nữa,
Trong lễ đường sẽ sánh bước cùng em.
Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.
Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.