11.
Ngày qua đi dài như vô tận, nhưng kỳ lạ là khi nhìn bằng năm nó lại tựa hồ chỉ bằng một cái búng tay nhẹ nhàng.
Dòng nước mát lạnh đổ đầy khoang miệng, đắng ngắt.
Khói lượn lờ bay giữa hai đốt ngón tay, còn tôi thì sặc sụa với cái vị nồng cay đã lâu chẳng nếm trải.
Có lẽ năm năm sống với chức danh "con ngoan" đã làm phai mờ đi ký ức xưa cũ của ngày trước, ngày của quá khứ, của tương lai đã bị xóa bỏ bởi hiện tại.
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Lời nhắn từ Mieu Mieu Thich Viet: Góc của Miêu Miêu: Mọi người đoán được đó là tội gì thì mai Miêu ra full bộ này mở luôn bộ mới :3333.
Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.
Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.