Giữ Lấy Vầng Trăng
11.
Vừa nghe thấy cái xưng hô đó, cơ thể Phong Duật liền cứng đờ, bàn tay không tự chủ được dùng nhiều lực hơn ôm chặt lấy Minh Nguyệt như đang sợ hãi điều gì đó, cũng như đang giữ lấy điều gì đó. Ngược lại, Minh Nguyệt lại tỏ vẻ bình tĩnh hơn nhiều, cô nhẹ nhàng vỗ vỗ vào cánh tay Phong Duật rồi nhìn về phía Vịnh Trúc.
“Được, cô dẫn đường đi.”
Cuối cùng, có lẽ vì đói bụng, cũng có thể để nhân tiện, dưới ánh mắt có chút quỷ dị của nhân viên khách sạn, cả bốn người thuê một phòng đôi sang trọng, Vịnh Trúc dặn nhân viên đôi câu rồi cả đám kéo nhau đi về phòng.
Đến lúc này, Minh Nguyệt mới thấy rõ sự khác biệt của bản thân và ba người kia là... cô còn biết xấu hổ!
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.
Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.