Hạnh phúc vô hình
Minh Anh và sen được đưa chung vào phòng cấp cứu của bệnh viện, các y bác sỹ ngay lập tức chữa trị cho hai người. May mắn cho sen vì sen chỉ bị ngạt khói mức độ nhẹ và phỏng không nhiều ở cánh tay nên chỉ chưa đầy hai mươi phút cấp cứu và thở oxi sen đã tỉnh lại.
Vừa mở mắt ra sen đã thấy Diễm bên cạnh, dù hai tay và nhất là đầu sen đau nhức vô cùng nhưng sen vẫn nhớ đến Minh Anh. Sen cố ngồi dậy và gỡ mặt nạ thở oxi ra, Diễm hốt hoảng vội chụp mặt nạ lại.
-Trời ơi, bà làm gì vậy? Nằm xuống nghỉ ngơi đi chứ, mới chết đi sống lại chứ không phải cảm mắc mưa đâu sen.
Sen lắc đầu tiếp tục gỡ mặt nạ và thều thào hỏi Diễm với giọng yếu ớt.
-Anh Min sao rồi? Anh ấy có thoát ra được không Diễm?
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.
Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.