Chuộc Tội

Lượt xem: 13
2 tháng trước
Bạn có thể sử dụng mũi tên trên bàn phím để qua chương
Cấu hình
Báo cáo
Lưu truyện

1.

  Cả cuộc đời tôi là một chuỗi dài những câu nói "Xin lỗi."

- Lần đầu tiên xin lỗi là vào năm lên bảy tại nhà em họ, bởi vì không thể giữ được đứa em họ hai tuổi rưỡi khiến bình hoa bị vỡ, nên tôi bị cha mẹ ấn đầu xin lỗi dì Năm.

- Lần thứ hai xin lỗi là vào năm em họ thi đại học, bởi vì giấu giếm không kể với gia đình việc em họ có người yêu khiến nó có thai trước, phải lấy chồng sớm, chẳng thể học tiếp, còn gặp thằng chồng tồi bạo hành.

- Lần thứ ba xin lỗi là vào năm mới bắt đầu đi làm thêm, bị khách hàng sàm sỡ, lỡ tay tát ông ta, rồi bị cấp trên ấn đầu xin lỗi.

- Lần thứ tư, thứ năm, thứ sáu... 

  Không biết từ khi nào, "xin lỗi" đã như thiền ngoài miệng, bất kể việc đó có phải lỗi của tôi hay không, tôi đều nhận lấy nó và xin lỗi. 

  Cho đến sau hôm ấy...

  Lời xin lỗi của tôi im bặt, không một tiếng động, chìm vào xoáy nước sâu, gánh vác một sinh mạng. 

  Trong những đêm dài sau này với cơn ác mộng đeo bám, không ngừng một lần tôi tự nghĩ, nếu lúc đó tôi không đi vào con đường ấy, nếu lúc đó tôi không chịu đựng để rồi bị rót đến say mèm, nếu lúc đó tôi không trượt chân---- hoặc thậm chí nếu lúc đó tôi không cố chấp về nhà mà mặc tên sếp kia muốn làm gì thì làm...

  Thì có phải người thanh niên đó đã không chết?

  Áy náy như chất độc lành tính ăn mòn lý trí từng ngày khiến tôi không có nổi một giây phút yên bình, nhưng lại không dám có, dù chỉ là một chút, ý định tự giải thoát. Sinh mạng này từ ngày đó đã không còn là của tôi, tôi lấy tư cách gì để có thể hủy hoại nó?

  Khi tôi tưởng chừng mình sẽ sống với cái đầm lầy trong tim đến hết chặng đường còn lại thì cuộc đời tôi đột nhiên im bặt. Cứ như là số mệnh tôi vốn dĩ phải thế, chỉ là có người giúp tôi gánh vác và thời hạn của "chi phí" ấy đã hết, tôi phải quay lại với vận mệnh của mình.

  Thật may mắn, chẳng biết vì lý do gì đồng hồ thời gian được bàn tay nhàm chán nào đó đảo lại, tất cả quay về nơi bắt đầu và tôi lại có thêm cơ hội để sửa sai.

  Chỉ cần mọi thứ trở về với quỹ đạo nên có, ngay cả khi vận mệnh kêu gọi, tôi sẽ chẳng chối từ mà vươn tay.

  Chỉ cần, như thế.

Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.