Sau Cuộc Hôn Nhân Thất Bại

Lượt xem: 6
2 tháng trước
Bạn có thể sử dụng mũi tên trên bàn phím để qua chương
Cấu hình
Báo cáo
Lưu truyện

CHƯƠNG 1: NANCY

Hôm nay là một ngày trong xanh, nắng nhẹ, gió mát còn mang theo vài tiếng chim hót nữa. Nancy bước ra khỏi tòa án với gương mặt nhẹ nhõm. Năm nay cô đã 49 tuổi rồi, gương mặt không có bao nhiêu vết tích năm tháng nhưng mái tóc muối tiêu sợi trắng sọi bạc đan xen khiến cô trông già hơn tuổi rất nhiều.

Phía sau lưng cô là hai đứa con, một trai một gái. Con trai cô Drason năm nay đã 15, trên gương mặt trẻ con kia lại không hề có chút biểu cảm nào cả. Còn con gái nhỏ 8 tuổi của cô lại nắm tay anh trai, cúi gầm mặt đi từng bước nhỏ.

Ba mẹ con bước ra khỏi tòa án thì leo lên một chiếc taxi trở về căn nhà mà bọn họ đã sống nhiều năm.

Hai đứa con, một căn nhà nhỏ do chồng cũ chủ động nhường lại sau khi cô đưa ra bằng chứng ngoại tình của bọn họ cùng với khoản trợ cấp hằng tháng cho đến khi hai đứa con trong 18 tuổi từ chồng cũ. Đó là tất cả những gì Nancy có được sau cuộc hôn nhân ngần ấy đổ vỡ.

Nếu hỏi Nancy có buồn không thì câu trả lời là không. Bởi ngay giây phút cô bắt đầu chấp nhận cuộc sống hôn nhân với người chồng nhỏ hơn mình gần 10 tuổi thì cô đã nghĩ tới ngày hôm nay rồi.

Này nhé:

– Sự chênh lệch tuổi tác dẫn đến bất hòa trong cách suy nghĩ, cách giáo dục con cái hay quyết định bất kỳ vấn đề nào đó;

– Sở thích khác nhau nên chủ đề câu chuyện của hai người rất ít. Vợ chống sống chung càng nhiều năm thì chủ đề ít lại càng ít. Chứ chớ nói đến vợ chồng trẻ vốn đã ít chủ đề giao lưu với nhau;

– Phụ nữ trưởng thành sớm hơn đàn ông, cũng sẽ lão hóa sớm hơn đàn ông. Lấy chồng bằng tuổi đôi khi cũng phải trông như trông trẻ huống chi là chồng nhỏ hơn. Lại nói phụ nữ phải sinh con, nếu dưới lớp da của phụ nữ sẽ có lớp mỡ dày hơn đàn ông để giữ ấm cho con. Chính vì thế phụ nữ lão hóa sớm và nhanh hơn đàn ông nhiều. Khi ta già mà chồng ta còn trẻ, khỏi nghĩ cũng biết sẽ tự ti khi đi cung nhau, cũng sẽ sợ hãi chồng bị những cô gái trẻ khác hấp dẫn mất. Mà ghen tuông, đố kỵ chính là mối họa của hôn nhân;

– Đàn ông có hai thanh xuân nhưng phụ nữ chỉ có một. Thanh xuân thứ hai của đàn ông là khi đã có kha khá kinh nghiệm sống, có sự nghiệp, địa vị, tiền tài ổn định;

– Lại cộng thêm những chuyện vụn vặt bất hòa nhỏ trong cuộc sống mà đôi vợ chồng nào cũng gặp phải nữa. Vốn dĩ tích tiểu thành đại, mấy cái nhỏ có thể bỏ qua nhưng giọt nước tràn ly là do những cái nhỏ tích tụ lại mà thành.

Quá nhiều lý do và rắc rối nhưng một người phụ nữ tinh tế như cô sao lại không nghĩ tới được chứ. Chẳng qua là năm đó chồng cũ của cô theo đuổi quá nhiệt tình, tấn công bằng những ngôn ngữ những hành động lãng mạn, để trái tim của cô lại hồi sinh lần nữa sau mối tình đầu chia tay trong im lặng.

Chồng cũ của cô còn cố ý làm cho mình già dặn đi để sánh đôi với cô nữa. Thật ra những thứ đó đều không có tác dụng gì lớn nhưng lại khiến cho cô cảm thấy thế giới chung quanh đều biến thành màu hồng.

Cô cho rằng cô năng lực quản lý tất cả như cái cách cô quản lý nhân viên cấp dưới vậy. Lại nói, thời buổi này loại quan hệ tình yêu chị em này cũng rất phổ biến, trường hợp của cô không có đặc biệt gì khiến người dị nghị.

Trước khi đến với cô, chồng cũ cũng đã nói rõ anh ấy có một mối tình đầu nhưng sau cùng chia tay vì cô gái kia quá trẻ con lại hay đòi hỏi. Anh ấy muốn có một người bạn đời trưởng thành, hiểu mình. Cô rất thích những người thẳng thắn không che giấu như vậy, vì thế anh ấy lại âm thầm được ghi một điểm tốt.

Hôm cô phát hiện chồng cũ ngoại tình với tình đầu của anh ta còn là chuyện của hai tháng trước. Lúc đó cô đã trốn trong phòng tắm và khóc rất nhiều. Cô biết cuối cùng ngày này cũng sẽ tới, nhưng không ngờ nó tới bất ngờ để cô không kịp trở tay như thế.
Sau hôm đó cô đã viện lý do công tác rồi xách vali lên đi du lịch hai tuần. Trong hai tuần này, cô vừa chữa lành cho mình, vừa suy nghĩ làm thế nào để nói với hai đứa con nhỏ. Cố rất sợ vì chuyện này mà ảnh hưởng đến chuyện học tập của bọn nhỏ nhưng nếu vì bọn nhỏ mà cố nhẫn nhịn thì cô lại không làm được.

Sau khi trở về, cô đã sưu tập chứng cứ ngoại tình của chồng rồi đưa hai đứa con đứng ở đối diện khách sạn mà chồng cùng nhân tình sắp vào. Khi họ bước tới trước khách sạn, cô đã nói với hai đứa con rằng: “Như hai con đã thấy đấy, bố mẹ quyết định ly hôn. Vì thế hai con nên nghĩ xem mình muốn ở với ai.”

Drason dời mắt khỏi hai người vừa bị cánh cửa thủy tinh to của khách sạn che khuất, bình tĩnh nhìn cô hỏi: “Vì sao mẹ không giận?”

Nancy mỉm cười nói với con trai về những lý do mà mình đã biết trước, sau đó cô hỏi con trai: “Vậy con có giận không?”

Drason cúi đầu một lúc, sau đó mới ngẩng lên nói: “Con sẽ ở với mẹ.”

Nancy xoa đầu con trai cười: “Đừng vội trả lời, hãy suy nghĩ thêm.”

Nhưng cô con gái nhỏ Lucy thì không bình tĩnh được thế, bé đã sớm cắn môi chảy nước mắt rồi, chẳng qua bé chẳng nói gì cả, chỉ cúi đầu mà thôi.

Có thể có nhiều người cho rằng cách làm này của cô là tàn nhẫn với hai đứa con thế nhưng cô lại không cho là thế. Thay vì dùng nhiều lời nói dối để bao biện một sự thực xấu xa, không bằng công khai nó ra ngay từ đầu. Như thế người tiếp nhận có thể khó chịu vào lúc đầu nhưng chậm rãi sẽ nguôi ngoai. Còn khi đã chấp nhận giấu diếm khi sự thực vỡ lẽ thì càng khó thu dọn hơn ban đầu nữa.

Sau ngày ly hôn thì cuộc sống của cô và các con vẫn diễn ra bình thường như mọi ngày. Vì sao lại có thể như thế? Vì cô đã tự cho mình hơn một tháng để làm quen với cuộc sống không có một người phản bội bên mình cơ mà.

Tháng đầu ly hôn, chồng cũ chẳng hề gửi trợ cấp như tòa đã tuyên thế nhưng cô cũng không gọi điện đòi hỏi nữa, dù sao cũng nằm trong dự tính rồi mà. Trong nhà ít đi một nguồn thu nhập, do đó tất cả chi phí cô đều rất tiết kiệm, phấn son này nọ cô đều không mua mới nữa.

Nhưng cũng chính là trong một tháng đó cô nhìn sổ chi tiêu phát hiện ra, hình như cô chi ít hơn tháng này năm ngoái rất nhiều. Tuy nói không còn nguồn thu nhập từ chồng cũ, nhưng cũng không cần tiêu pha cho chồng cũ cùng nhà chồng. Do đó, cô có tiết kiệm hay không thì vẫn đủ đóng học phí và nuôi hai đứa con ăn học đàng hoàng.

Mà son phấn, quần áo trước kia vì áp lực tuổi tác khi đứng cạnh chồng cũ nên cô cũng mua rất nhiều. Hiện tại không mua nữa thì vẫn còn có thể sử dụng rất lâu.

Thấy thế thì cô bắt đầu tính toán lại chi tiêu, giảm thời gian rảnh rỗi. Ngoài giờ đi làm ra thì cô đăng ký một lớp yoga. Học yoga rất tốt cho tâm trạng, lại biết thêm rất nhiều bạn mới. Họ thường xuyên hẹn cô cùng nhau đi dạo, mua sắm, làm đẹp nữa.

Một năm trôi qua, cô cảm thấy cả người mình thật nhẹ nhõm, thỏa mái. Không có những cuộc cãi vả nhỏ khi thấy đôi tất của chồng cũ nhét trong giày ở trên đất mặc cho kệ giày ngay bên cạnh; thức dậy không có những cái chén đĩa bẩn do ai đó ăn đêm không rửa; không có những tiếng ầm ĩ của ai đó mỗi khi có đá banh hay chơi game cùng bạn; không cần nghe những lời bàn tán về tuổi tác của cô lớn hơn chồng cũ; không có rất nhiều thứ khiến cô phải phiền não, bực dọc.

Một năm này, cô chẳng cần phải nhớ ngày sinh nhật ba mẹ chồng hay anh chị em chồng; không cần chạy đôn chạy đáo hai bên nhà tảo mộ khi thanh minh hay cúng giỗ; tết cũng không cần gặp một đống người không muốn gặp mình.

Hai đứa con của cô rất ngoan, không hề nhắc đến người không nên nhắc với cô. Nhưng cô phát hiện con gái nhỏ trầm cảm, thế là cô lại dành thời gian nói chuyện với con bé nhiều hơn, đưa con bé đi bác sĩ tâm lý vài lần. Sau này con gái cũng hiểu ra rồi, hòa nhập với cuộc sống hơn.

Thời gian trôi qua, con trai cô tốt nghiệp rồi, gánh nặng học phí nhẹ một chút. Con gái nhỏ cũng tốt nghiệp rồi. Gánh nặng của cô không còn nữa.

Cô cũng chẳng dại gì mà giục hôn hai đứa con nhỏ. Cô không muốn chúng nó giống như cô vậy, mối tình đầu tan vỡ trong không vui, hôn nhân thì thất bại.

Người trẻ tuổi mà, nên có quyền lựa chọn cuộc sống họ mong muốn. Dù cho lựa chọn thế nào, cuối cùng cũng sẽ có nuối tiếc, vì thế cô chỉ dạy chúng nó, suy nghĩ kỹ trước khi quyết định, chừa đường lui cho mình, chuẩn bị cho tốt khi kết quả xấu xảy ra, đã chọn rồi thì không hối hận.

Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.