Liệt Nữ Truyện

Lượt xem: 11
2025 năm trước
Bạn có thể sử dụng mũi tên trên bàn phím để qua chương
Cấu hình
Báo cáo
Lưu truyện

LỜI NÓI ĐẦU

Liệt Nữ Truyện (Chữ Hán giản thể: 列女传; phồn thể: 列女傳; bính âm: Liè nǚ zhuàn; Wade–Giles: Lieh nü chuan) là bộ sách giới thiệu hành vi của phụ nữ Trung Quốc cổ đại. Sách do tác giả Lưu Hướng là học giả Nho gia thời Tây Hán biên soạn vào năm 18 TCN đời Hán Thành Đế.

Tuy nhiên, có người cho rằng toàn bộ sách này không phải do chính Lưu Hướng viết nên một quyển tụng văn (đoạn văn khen ngợi thường viết ở đầu trang sách) kèm theo trước tác tương truyền là do Lưu Hâm soạn ra. Phiên bản lưu hành hiện nay do Sái Kỳ thời Nam Tống biên soạn lại, cộng thêm phần khen ngợi trong bảy quyển của nguyên
tác, bên cạnh tám quyển bổ sung của Tục Liệt Nữ Truyện. Do có một vài phiên bản của tác giả vẫn còn đánh dấu khuyết danh nên cũng có người cho rằng phiên bản lưu truyền hiện tại là do người đời sau mượn danh Lưu Hướng mà viết thêm một số thiên vào đầu trang sách.

Bản “Liệt Nữ Truyện” hiện còn có 7 thiên. Nội dung chủ yếu thuật lại chuyện về 105 người phụ nữ mẫu mực, có tham khảo từ nhiều nguồn sử liệu khác như Kinh Xuân Thu, Tả truyện và Sử ký. Riêng văn phong và cách trình bày đều chịu ảnh hưởng phần lớn từ thể liệt truyện trong Sử ký của Tư Mã Thiên.

Bảy thiên này gồm: Mẫu nghi (母儀), Hiền minh (賢明), Nhân trí (仁智), Trinh Thuận (貞順), Tiết nghĩa (節義), Thông biện (辯通) và Nghiệt bế (孽嬖).

Lưu Hướng chia phụ nữ thời Tiên Tần làm bảy loại điển hình. Ngoài loại Bế nghiệt là hình tượng phản diện, sáu loại còn lại đều là điển hình mà Lưu Hướng tán dương. Lưu Hướng không đòi hỏi một chuẩn mực hoàn hảo đối với phụ nữ, chỉ cần nổi bật về một phương diện nào cũng được khen ngợi. Đúng như Minh sử, thiên Liệt Nữ Truyện nói:
“Lưu Hướng viết Truyện Liệt Nữ, chuyện gì thu nhặt vào cũng có thể làm tấm gương, không chỉ theo một loại”.

Trong sáu loại Mẫu nghi, Hiền minh, Nhân trí, Trinh thuận, Tiết nghĩa, Thông biện, phụ nữ chỉ cần thuộc một hai loại là có thể được biểu dương thành khuôn mẫu cho phụ nữ. Mẫu nghi, Hiền minh, Nhân trí và Thông biện, đặc biệt là ba loại sau chủ yếu đánh giá phụ nữ từ các nhân tố trí lực như tài đức, khí chất, năng lực, tinh thần, dáng vẻ, nhân tố nhân cách. Chỉ có Trinh thuận và Tiết nghĩa mới đánh giá phụ nữ từ góc độ đạo đức thuần túy.

Sự phân loại phụ nữ của Lưu Hướng cho thấy người thời Tây Hán có nhiều tiêu chuẩn và rộng rãi trong việc đánh giá phụ nữ. Thời Tây Hán, thông minh tài trí, khí chất năng lực, tinh thần phong mạo, thậm chí năng lực ngôn ngữ vv…, các phương diện đức, tài, trí, biện đều là tiêu chuẩn đánh giá cái đẹp bên trong của phụ nữ.

Ở Việt Nam ta, sách “Liệt Nữ Truyện” đã được cụ Tản Đà (Nguyễn Khắc Hiếu) dịch và đăng trên tạp chí “Tứ Dân Văn Uyển” vào năm 1938. Do hiện nay không thể tìm được bản dịch của Cụ để tái bản, chúng con đã nhờ dịch giả Tống Như Cường chuyển ngữ bản tiếng Hán Cổ thành Việt ngữ. Hiện nay sách đã được dịch xong, xin cúng dường chư vị độc giả.

Quá trình chuyển ngữ và biên soạn khó tránh khỏi sai sót. Kính mong Quý vị lượng thứ, chỉ bảo và đóng góp ý kiến để cuốn sách mang lại lợi ích cho nhiều người.

Ban biên tập kính bút

Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.