Lời Tự Sự Cuộc Sống

Lượt xem: 5
1 tháng trước
Bạn có thể sử dụng mũi tên trên bàn phím để qua chương
Cấu hình
Báo cáo
Lưu truyện

  Tôi cũng không thể ngờ, địa điểm nơi mà lần đầu tiên tôi có thể bình tĩnh trò chuyện, tỏ bày mọi cảm xúc, suy nghĩ chôn sâu từ lâu với người lại là ngay trước mộ của người... 

  Tôi nói thật nhiều, nhưng đáp lại cũng chỉ có sự im lặng. Giống như mọi cảm xúc dồn nén, bất mãn, giận dữ, đau thương hay sự mâu thuẫn đan xen mà tôi luôn dằn xé đều theo nắm đất ngày ấy chôn đi hết rồi. 

  Những đắng cay ngọt bùi của nhân gian vì sự lặng thinh của sinh mệnh mà thả mình trôi xuống, vùi sâu vào ba tấc đất.

  Cuốn nhật ký cả đời của một người có thể dày đến mức nào? Lại có thể mỏng đến mức nào? Chẳng phải cuối cùng những gì được khắc lại trên đá cũng chỉ là đôi ba dòng họ tên cùng ngày tháng sinh và mất thôi sao... 

  Không chỉ một lần tôi ích kỷ nghĩ rằng, giá như tôi và người có thể trao đổi vị trí với nhau thì tốt biết bao. Để những cõi lòng phức tạp lại chốn thế gian rồi vùi mình trong sự im lặng vĩnh hằng. 

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.