Thiếu Niên Du Ký

Lượt xem: 9
14 ngày trước
Bạn có thể sử dụng mũi tên trên bàn phím để qua chương
Cấu hình
Báo cáo
Lưu truyện

Lại một đêm mưa rất lớn, không chỉ là những giọt nước nặng hạt rơi từ trên trời xuống mà còn có những cơn giông lớn làm méo mó hết cả cây cối xung quanh. Chú Lâm vừa xong cuộc rượu đang ngáy khò khò như kéo cưa ở xưởng gỗ. Thầy Hương thì trằn trọc, không biết có phải vì lạnh nên xương khớp đau nhức hay là do đang lo lắng và mang một nỗi bất an gì mà trong lòng cứ nôn nao, nóng rực không tày nào làm cho nó nguôi đi.

Nằm hoài không ngủ được thì ông nhẹ nhàng xuống bếp bắc nước pha trà, rồi ra ngoài trước hiên nhà ngồi nhâm nhi rồi tiếp tục tư lự về thứ suy nghĩ nó đang lấp ló chưa lộ ra hẳn ra trong nhận thức. Du đã giật mình từ lâu, giật mình từ lúc thấy cái bóng thầy hiển hiện lên tường chầm chậm lướt qua bởi sự phản chiếu của ánh đèn ngoài sân hắt vào. Cũng lo lắng cho thầy nên Du đã ra ngồi chung với thầy, cùng uống trà ấm rồi cùng ngắm mưa.

Nhìn đứa học trò của mình, nó từ từ đã trưởng thành sau một thời gian dài nhờ vào những biến thiên trong cuộc đời nghĩa hiệp của nó. Thầy vui nhưng không nói ra, người đàn ông ít khi bộc lộ rõ những cảm xúc của mình, nhưng vẫn lấy đó làm xúc tác để nói ra tiếp những gì lòng mình nghĩ:

-       Uống trà buổi tối không tốt đâu!

-       Chứ sao thầy vẫn uống? – Du cũng ngây ngô cười nhìn trời mưa hỏi.

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Chức năng bình luận chỉ dành cho độc giả đã xác minh tài khoản.

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay.